Thứ Bảy, 12 tháng 1, 2013

Chốn xa ...

Biển xanh sóng vỗ trập trùng 
Xa khơi quốc đảo lạ lùng, đẹp xinh
Xứ người lại thấy lung linh
Cỏ cây, hoa lá, rạng ngời bình minh
Kinh đô chật hẹp; thanh bình
Dập dìu cất bước; thanh bình tự do
Tài nguyên trời chẳng tạo cho
Sức người vun đắp ấm no cuộc đời
Lạ lùng thành phố đẹp tươi
Gọn gàng ngăn nắp người người ngợi khen
Cửa nhà san sát, bon chen
Người người nườm nượp; đuốc đèn sáng choang
Xứ nào mà lại an toàn
Nhà không đóng cửa; người không cướp người
Xứ nào mà lại xinh tươi
Đường không rác rưởi; người không tham người
Xứ nào chật chội kinh người
Lại kỳ người lại thương người; người hơn
Xứ nào khuya lắc khuya lơ
Ra đường chẳng sợ ma cô, giựt đồ
Xứ nào giáo dục chăm lo
Trẻ con được học, được lo đủ đầy
Xứ nào dân được đắp xây
Cảnh sát thân thiện, làm đầy tớ dân
Người người chăm chỉ chuyên cần
Tu thân, tề quốc, no lành, phúc khang.

Tokyo, Jan.12.2013.
VO Huu-Phuc. 

Không có nhận xét nào: