Thứ Năm, 13 tháng 2, 2014

Tặng con yêu

Tiếng con cười réo rắt
Len lỏi trên đường xa
Dẫu trời giăng giăng tuyết
Con vẫn cứ hát ca

Niềm vui là bất tận
Tay nắm chặt bàn tay
Nụ cười luôn luôn giữ
Dẫu lạnh giá, đường xa

Nụ cười ôi sao dễ
Gặp ba mẹ từ xa
Nụ cuời ôi sao dễ
Được bánh quà hát ca

Nụ cười ôi sao dễ
Dẫu trời vẫn tuyết rơi
Nụ cười ôi sao dễ
Dẫu đường đời chơi vơi

Con vẫn luôn cười mỉm
Dù trời lạnh mưa rơi
Con vẫn luôn ca hát
Dù mình con mà thôi

Cứ vô tư con nhé
Con vẫn là con thôi
Mai này khi con lớn
Giữ mãi nụ cười tươi.

Tâm tư

Trời mùa đông, mây sầu giăng kín
Con phố buồn vắng bước chân ta
Ôm nhiệt huyết vào lòng thổn thức
Tiếng chuông chiều chợt lắng đọng tâm can

Vẫn là tôi, người tha hương viễn xứ
Chợt ngậm ngùi, liệu ta vẫn là ta?
Mỗi bước đi niềm tin càng vững chắc
Dẫu chông gai dồn dập níu chân ta

Lòng sắt đá đạp tan muôn nguy khó
Vượt nghìn trùng quyết chí vùng lên
Đời dẫu khó nhưng muôn vàn thi vị
Hãy bền lòng, vững bước, sẽ thành công.