Thứ Ba, 17 tháng 6, 2014

không đề

Cóc kêu ếch ộp giữa trời mưa
Dông bão mưa bay đến chẳng chừa
Nhái rầu hiu hắt kêu ọt ẹt
Lão ếch ngồi nhìn chẳng tiếc thương
Chẳng may mưa gió tiêu hang trú
Cóc tiếc thôi rồi chẳng chốn nương
Lũ chuột hung hăng đào khắp chốn
Nhà cóc bồn chồn ngó vấn vương
Ếch xui cóc trộm dăm nhành lá
Kiếm được gì hay dựng chốn nương
Ếch tròn đôi mắt nhìn ngơ ngẩn
Mình lại trở thành kẻ bất lương
Cóc ơi sao chẳng chung tay giúp
Lại nói những điều gây nhiễu nhương
Dẫu biết là đang cơn hoạn nạn
Cóc ếch chung loài, lại bất lương?
Tokyo, 17 tháng 6 năm 2014

Không tên

Vận nước nổi trôi theo thế cuộc
Người Nam muôn kiếp vẫn gian truân
Vì sao cứ mãi long đong thế
Câu hỏi ngàn đời, ai đáp cho?
Dẫu biết giặc đã đến tận ngõ
Mà sao chẳng thấy ngỡ trò chơi
Lúc cần hào khí dâng nghi ngút
Khi chán lại dìm dưới đáy nhơ
Trí thức phải đâu phường đạo chích
Cớ sao xui vậy, tội chi đâu?
Chỉ cần hiệu triệu đầy chính nghĩa
Thực dạ quay về với nghĩa nhân
Dầu bao lầm lỗi dân vẫn thứ
Sống chẳng thẹn thùng với nước non
Đừng xui đừng khiến dân ai oán
Trí thức ngoại kiều chẳng vấn vương
Vì nước vì nghĩa cùng chung sức
Dẫn khác trăm đường ta cũng thương
Ngặt vì gieo oán hờn chẳng thiết
Nước Nam khi nào lại mến thương!

Tokyo, 17 tháng 6 năm 2014.