Sầu
Cung mây một bóng hoang tàn
Đường xưa một nẻo vắng nàng tương tư
Lá đùa với giọt nắng mềm
Cành đùa với bướm cho thêm nao lòng
Lũy tre soi bóng bên dòng
Cánh chuồn bay lượn ươm mầm nhớ thương
Hai hàng liễu rũ mộng mơ
Dang tay ôm ấp nàng thơ mới về
Dẫu rằng lỗi hẹn sơn khê
Cánh chim không mỏi nhớ về chốn xưa
Vẳng xa tiếng kệ nỉ non
Xạc xào tiếng gió hãy còn thoảng đưa
Tầng không ngơ ngẩn vui đùa
Vô thường ai biết cho vừa lòng ai.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét