Nắng Đông
Nắng vàng ai chẻ làm đôi
Để cho thương nhớ choàng đôi cánh mềm
Lao xao lá rụng bên thềm
Bồng bềnh tiên nữ dịu êm giọng vàng
Cây khô đón ngọn gió ngàn
Muôn chim dào dạt cất ngàn lời ca
Nẻo xa chiều vắng đông tà
Có người lữ khách ta bà muôn phương
Lòng nghe có chút vấn vương
Bạch dương, tuyết trắng như dường cảm thông
Cao xanh tuốt mấy tầng không
Chắp đôi cánh vỗ ruổi rong phố phường
Trời làm mưa lệ tuôn rơi
Kết tơ se tóc cho đời tươi xanh
Dây bầu dây bí vờn quanh
Bướm vàng tung cánh lượn lờ hư không
Trúc tre xanh mởn lá cành
Dẫu cho đất dữ vẫn nhanh vươn mầm
Đông về tuyết phủ khắp nơi
Cây đành rũ lá để phơi xương tàn
Ai làm lá rụng trên ngàn
Ai làm cây héo phũ phàng cành khô
Nắng vàng ai thắp nên thơ
Gió ngàn ai quạt cho lòng tái tê
Nắng vui nắng rụng bên thềm
Nắng buồn nắng khóc bể dâu nhuốm sầu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét