Những chông chênh mất mát,
Ta làm bạn với thơ
Một khung trời rộng mở
Tự thấy mình ngu ngơ
Đường đi dù cách trở
Vẫn cất bước bon bon
Gập gềnh dù chếnh choáng
Nhịp vẫn đều du dương
Khó khăn dù trước mắt
Dặn lòng đừng ngã tay
Đây luyện gan bền chí
Tiến bộ người trai xưa
Dẫu xa xôi vạn dặm
Vẫn đều bước tháng năm
Dẫu nhọc nhằn ly biệt
Vẫn hăng say nhiệt huyết
Lãng du người lữ khách
Cô độc giữa dòng đời
Ngược xuôi và vững bước
Với nụ cười trên môi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét