Vẩn vơ
Chờ đợi gì đây, khi bầu trời xanh thẳm
Tôi về đâu trong cuối buổi chiều mưa
Tôi kiếp này, và tôi muôn kiếp trước
Của trần ai, và tôi của hư vô
Có ngày mưa mới mong ngày nắng ấm
Có đau thương, mới quý mến phúc lành
Ngày dẫu nắng, cũng chuyển giông xa lắm
Ngày qua ngày, nắng ấm hoá mưa dông
Đã ra đi, dặn lòng không ngoảnh lại
Nhưng trong lòng vẫn mãi mãi lo âu
Rồi ta sẽ về đâu qua ngày tháng
Đến cuối cùng ta sẽ thuộc về đâu
Kiếp vô thường, hạnh phúc lẫn âu sầu
Hai thái cực cùng đan xen hoà quyện
Có gian lao sẽ đến ngày thanh thản
Có khó khăn, gian khổ mới thành công.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét